watch sexy videos at nza-vids!

Truyen 69, Truyen sex, Nguoi lon, Truyen dam, Sex loan luan, xxx, Xem doc truyen sex dam duc

Truyen Sex Hay


Hinh sex, Anh sex, Game online
GAME ONLINE HÓT
Avatar - Thành phố diệu kỳ Avatar - Thành phố diệu kỳ: Gia nhập thành phố mộng mơ trên Mobile đông dân nhất Việt Nam bắt đầu một cuộc sống mới, bạn bè mới, cá tính mới cùng nhiều trò chơi cộng đồng thú vị để bạn khám phá.
12Guns - Đại chiến 12 cung Hoàng Đạo 12Guns - Đại chiến 12 cung Hoàng Đạo: Game bắn súng hoàn toàn mới với những tính năng vô cùng đặc sắc chưa từng có. Đặc biệt hệ thống 12 nhân vật tượng trưng cho 12 chòm sao cùng NPC trau chuốt đến từng chi tiết.
Siêu Bài iWin 2013 Siêu Bài iWin 2013: Cộng đồng game bài lớn nhất Việt Nam, đăng ký được tặng ngay 40,000 win
Khí Phách Anh Hùng Khí Phách Anh Hùng: Game thuần Việt hot nhất năm 2013 với dung lượng nhẹ nhưng lại có đầy đủ các yếu tố của một game tương tác MMORPG như hệ phái, ngũ hành, ép đồ, hệ thống PK, bang hội.


Truyen 69, Truyen sex, Nguoi lon, Truyen dam, Sex loan luan, xxx, Xem doc truyen sex dam duc - GiaiTriVN.Sextgem.Com
Bạn cÓ sms riênG

Xo so, Anh sex, Game online, Hinh sex, Sms kute, Phần mềm lướt wap/web

Phim Sex HOT Nhất: Em Rên Anh Sướng
- Quay lén Ngọc Trinh tắm khỏa thân không che
- Clip nhóm nhạc SNSD sexy trên sân khấu
- Bố Chồng xx Con Dâu Dính Chặt Như Chó...
- Clip Hồng Quế show hàng trên giường ngủ
- Trọn bộ full clip nữ sinh chấn động dư luận 2013
- Clip sex nghi của đôi sinh viên đại học miền Trung

- Biết đau cơ à? Hậu quả của việc nói linh tinh đấy! cún suốt đời chỉ yêu pama cún thôi, biết chưa? Con gái là chúa rắc rối, lại còn dữ như cọp ai mà thích cho nổi. À mà quên, ngoài pama ra cún còn yêu heo mọi nữa. hơ hơ
Cốp cốp cốp. ( truy cập http://GiaiTriVN.Sextgem.Com để xem nhiều truyện hơn )

- Mới ba tuổi đầu mà bày đặt tinh ranh hả? ông có biết ghét của nào trời trao của đó không hả?
“ thì tui cũng đang mong ông trời trao bà cho tui đây” Thái Vũ chợt nghĩ như vậy và bất giác mỉm cười.
Thấy thằng bạn thân hôm nay toàn thể hiện những biểu hiện lạ Nhật Linh chẳng biết phải làm sao. Đang định tát cho tho thằng bạn một phát cho cái đầu nó đỡ mát thì dưới hội trường có hai người bước ra, nhạc cũng được nổi lên. Buổi lễ đã bắt đầu rồi. Kết thúc phần nhạc mở màn người MC nữ lên tiếng:

- Chào mừng toàn thể các bạn học sinh từ trên khắp đất nước đã đến đay tham dự buổi lễ này. Như các bạn đã biết học viện Tinh Tú là nơi…
Ôi giời, lại là cái phần giới thiệu lịch sử trường cũ rích. Chán ngắt. đang định quay sang Thái Vũ tám cho bớt buồn ngủ thì Nhật Linh nhận ra một sự thật đau lòng là Thái Vũ đã ngủ tự lúc nào. Thật là! Cậu ta là heo đội lốt người chứ không phải là người bình thường. Chán nản cô liền quay qua nghe tiếp bài diễn văn lịch sử như một học sinh gương mẫu mà trong lòng thấy nhán ngẩm vô cùng.
Tíc tắc, tíc tắc.
30p trôi qua…
Khi hầu hết các bạn học sinh đã ngủ gật vì bài diến văn quá… dài thì thầy hiệu trưởng lên tiếng:

- Chào toàn thể các bạn học sinh, có vẻ các em không thích bài diễn văn về lịch sử trường cho lắm nhỉ?( giọng nói đậm đặc mùi thuốc súng, nhờ chất giọng đặc biệt này mà các bạn học sinh đang say trong cơn mê ngủ phải bật dậy lắng nghe chăm chú) tôi tên là Thạch Thái Bảo, là hiệu trưởng của học viện Tinh Tú nổi tiếng này. Tôi xin trân trọng tuyên bố với toàn thể các bạn rằng: cuộc thi chính thức bắt đầu. sau khi hiệu trưởng dứt lời, cả hội trường như bùng nổ trong tiếng vỗ tay giòn giã. Mỉm cười một cách hiền từ, hiệu trưởng Thạch nói tiếp:

- Tôi xin chúc toàn thể các bạn thi tốt, tôi tin rằng với cuộc thi này các bạn sẽ trổ hết mọi tài năng của mình để không phụ lòng mong đợi của ba mẹ, thầy cô và đặc biệt là công sức học tập của các bạn trong thời gian qua. Như các bạn đã biết cuộc thi tuyển của học viện Tinh Tú bao gồm ba phần thi chính là kiến thức, tài năng và vấn đáp. Trong phần thi đầu tiên_thi kiến thức các bạn phải làm một bài kiểm tra kiến thức cơ bản gồm 20 câu lí thuyết và 60 câu trắc nghiệm trong vòng 120 phút. Nếu đạt phần thi lí thuyết bạn sẽ phải trả lời thêm 300 câu hỏi IQ trong 30p từ đó sẽ chọn ra 2000 thí sinh xuất sắc nhất để lọt vào vòng thi thứ hai. Tôi cũng xin lưu ý, tuy các bạn đều là học sinh giỏi nhưng đừng mơ tưởng đến việc trao đổi hay xem tài liệu vì mỗi phòng thi sẽ có 5 giám thì coi thi và 3 giám thị hành lang giám sát vô cùng chặt chẽ. Cuối cùng xin chúc các bạn thi tốt.
Hiệu trưởng vừa dứt lời cả hội trường căng thẳng tột độ. Tuy đã biết trước thể lệ thi nhưng Nhật Linh và Thái Vũ không khỏi lo lắng. “ thật không hề đơn giản” cô thầm nghĩ.

- Xin mời các bạn thí sinh đi theo chúng tôi, chúng tôi sẽ đưa các bạn đén phòng thi của mình. Nhật Linh và Thái Vũ đứng lên đi theo người chỉ dẫn trên miệng thì thầm hai chữ “ cố lên”.
Cuộc thi khá căng thẳng trôi qua nhanh chóng. Những câu hỏi lý thuyết, trắc nghiệm và IQ không làm Nhật Linh, Thái Vũ phải lo lắng cho lắm. phần thi thứ nhất của ngày hôm nay coi như là suôn sẻ. khi đã có bảng kết quả, Nhật Linh và Thái Vũ chen vào xem. Quả không ngoài sự suy đoán của Nhật Linh, Thái Vũ đứng vị trí thứ nhất nhưng ngoài Thái Vũ ra còn có một người mang tên Tạ Hoàng. Người này quả thật không đơn giản bởi vì theo như Nhật Linh thấy thì Thái Vũ là người thông minh nhất mà cô từng gặp. Nhìn tiếp trên bảng thành tích thì thấy Nhật Linh đứng thứ hai, thứ ba là Trần Mạnh, thứ 4 là Lý Chấn Duy, thứ 5 là Lý Chấn Huy thứ 6 là Bùi Thiết Quân… xem đến đây thì có tiếng phát ra từ loa phóng thanh của học viện:

- Vâng. Trong tổng số hơn 18000 thí sinh đăng kí dự thi nhưng chỉ có có 2000 thí sinh vượt qua vòng thi đầu tiên. Mời các bạn có tên trong danh sách chúng tôi đã dán ở bảng thông báo đến ngay hội trường để tham gia vòng thi thứ hai_ vòng thi năng khiếu.
Sau khi nghe thông báo. Các thí sinh trúng tuyển lũ lượt kéo nhau xuống hội trường để lại rất nhiều thí sinh nuối tiếc ở phía sau. Về phần thi tài năng thì Nhật Linh và Thái Vũ không cần phải lo lắng vì cầm, kì, thi, họa họ đều rất giỏi hơn nữa phần thi cho phép các thí sinh hợp tác với nhau cùng thể hiện nên cô và Thái Vũ đã chuẩn bị tiết mục này từ lâu.
Chap 5.
Bắt đầu phần thi là tiết mục của thí sinh mang tên Phạm Kim Anh, cô bạn này biểu diễn một tiết mục múa tuy khá đẹp nhưng bố cục chưa được tốt lắm nên không tạo được nhiều cảm hứng cho người xem. Tiếp tục chương trình là những tiết mục của những thí sinh khác. Hay có, dở có và mạo hiểm cũng có, thật là đa dạng. phần thi tài năng đã gần đến những thí sinh cuối cùng. Sau thí sinh này là phần dự thi của Nhật Linh và Thái Vũ. Sửa lại đầu tóc, váy áo sao cho chỉnh tề nhất Nhật Linh quay qua nói với Thái Vũ:

- Sắp tới tụi mình rồi, cố lên nhé!

- ừh. Vũ cười ấm áp.

- Sau đây xin mời thí sinh mang tên Hoàng Nhật Linh SBD: 18001 và thí sinh Hàn Thái Vũ SBD: 18002 tiến lên sân khấu thể hiện phần thi của mình.
Nghe thấy tên mình, Nhật Linh và Thái Vũ đứng dậy từ từ tiến về sân khấu. các bạn thí sinh khác tò mò quay lại nhìn và không khỏi ngạc nhiên trước vẻ đẹp của họ. các chàng trai nhìn Nhật Linh không chớp mắt còn các cô gái thì nhìn Vũ dờ đẫn như muốn ăn tươi nuốt sống vậy. Thấy mọi người nhìn mình với con mắt ngưỡng mộ thì Nhật Linh càng tự tin hơn. Phong thái lúc này chỉ có thể miêu tả bởi câu:
“ tự tin dải bước khoe cá tính,
Mỉm cười tươi rói đón bình minh”
Sau khi nở nụ cười “ sát fan hàng loạt” làm cho phân nửa thí sinh nam trong khán phòng sịt máu cam ngất xỉu hàng loạt thì Nhật Linh bắt đầu hát. Bên cạnh Thái Vũ trông thật đẹp trai trong bộ vest trắng, một người đàn, một người hát thật ăn ý. Từng câu từng chữ trong bài “ những đôi cánh thiên thần” vang lên làm cho người nghe cuốn theo dòng cảm xúc trong bài hát một cách vô thức nà không thể rời xa được
“ từng bông tuyết rơi, rơi mãi…
Em đứng đây trong không gian vắng lặng
Chờ đợi anh.
Chờ đợi anh.
Hỡi thiên thần, sao anh luôn băng giá.
Có biết rằng em luôn chờ đợi anh.
Chờ đợi anh.
Chờ đợi anh đến
Và nói… yêu em,

(wonder_girl9x)”

Từng lời ca vẫn được cất lên với giọng ca mượt mà của Nhật Linh. Không gian vắng lặng, lòng người yên ắng dõi theo từng câu hát. Tuy nhiên ở góc bên trái của khán phòng, có một kẻ không hề chú ý đến tiết mục xuất sắc ấy mà miệng liên tục lẩm bẩm:

- Nhật Linh… Nhật Linh thì ra cái con nhỏ hột mít ấy tên Nhật Linh. Nhật Linh, lần này đời cô đi tong với tôi rồi.

- Đó.. chẳng phải là con nhỏ lúc nãy đá cậu sao? Bùi Thiết Quân ngạc nhiên quay qua Tạ Hoàng nói.

- Đúng vậy.

- Có vẻ như con nhỏ này không thể sống yên ổn được rồi. Trần Mạnh nói mà không giấu nổi sự thích thú.
Ánh mắt Tạ Hoàng chợt lóe lên một tia sắc lạnh.

- Tớ sẽ cho cô ta sống… không bằng chết.
Sau câu nói của Tạ Hoàng là nụ cười thích thú của hai tên bạn chí cốt.
Cuối cùng thì Nhật Linh cũng hoàn thành xong phần thi của mình. Nở một nụ cười hài lòng với Thái Vũ, Nhật Linh và Thái Vũ cúi đầu chào khán giả. Một tràng vỗ tay như sấm dậy nổi lên khắp khán phòng làm hội trường như muốn nổ tung. Sau khi nói lời cảm ơn Nhật Linh và Thái Vũ đi về chỗ ngồi trong sự ngưỡng mộ của các thí sinh khác còn MC thì tiếp tục công việc của mình:

- Wa. Chúng ta vừ thưởng thức một ca khúc thật hay đúng không các bạn? tiếp theo là tiết mục cuối cùng của phần thi năng khiếu ngày hôm nay xin mời nhóm ba bạn thí sinh mang SBD: 18003, 18004, 18005 mang tên Tạ Hoàng, Bùi Thiết Quân, Trần Mạnh lên trên khán đài và thể hiện phần thi năng khiếu của mình. Các bạn khán giả hãy cho họ một tràng pháo tay cổ vũ nào!
Một phần vì các phần thi trước đã mệt, một phần vì dư vị phần biểu diễn của Nhật Linh và Thái Vũ vẫn còn nên các bạn thí sinh có vẻ không mấy hứng thú với lời giới thiệu nhiệt tình của MC. Quanh khán đài vang lên một vài tiếng vỗ tay nho nhỏ. Tuy kết quả không được hoan nghênh lắm từ phía khán giả nhưng ba chàng trai vẫn không hề có một biểu hiện nào của sự nản chí. Sải từng bước rộng đến khán đài, hai trong ba chàng trai nở nụ cười thật tươi với những thí sinh hai bên con đường đẫn đến khán đài. Khi đã lên trên khán đài, họ còn nháy mắt rất lãng tử với các thí sinh nữ bên dưới. hiệu quả tức thì, các thí sinh nữ sau khi nhận được cái nháy mắt tình tứ đó liền hét toáng lên và… xỉu hàng loạt. Trạng thái khi xỉu cũng rất là buồn cười. Thí sinh nữ khi xỉu miệng ngáp ngáp như cá thiếu ôxi còn mắt thì in hình trái tim to tổ chảng.
Tiếng thét kinh thiên động địa đó đã làm cho Nhật Linh của chúng ta đang mải mê nói chuyện với Thái Vũ cũng phải quay lại xem thử. Vừa quay lại thì sự việc trước mắt đã làm cho nụ cười trên khuôn mặt cô đông cứng lại, nét tươi vui trên mặt chuyển thành ngạc nhiên rồi bàng hoàng. Mắt trợn trắng dã, lòng đen như muốn nhảy cả ra ngoài, tay run run chỉ xuống sân khấu, miệng chỉ lắp bắp được hai chữ:

- Hắn… là hắn.
Thấy thái độ lạ của Nhật Linh, Thái Vũ cũng quay qua nhìn, nét mặt dần biến sắc. Bên dưới, ba chàng trai đẹp tựa hoa, ba người ăn mặc theo ba phong cách khác nhau nhưng đều rất thời thượng. Người họ tỏa ra ánh sáng lung linh như minh tinh màn bạc trên tay đang cầm chiếc micrô tỏa ra những tia sáng yếu ớt.
Bỗng… âm nhạc nổi lên. Là bài “ sorry, sorry” của Suju. Chà! Cũng biết chọn nhạc gớm, âm nhạc vừa nổi lên đã làm cho tâm trạng mọi người trở nên hứng khởi vô cùng. Mọi mệt mỏi của cuộc thi như tan biến, khắp hội trường, mọi người đứng lên cổ vũ và nhún nhảy theo điệu nhạc. không gian như được hâm nóng bởi giọng hát của ba chàng trai. Hàng triệu trái tim màu hồng đua nhau bay ra từ đôi mắt của các thí sinh nữ. không biết đã tỉnh từ lúc nào mà họ đang tích cực gào thét tên của ba chàng trai trong khi họ rời sân khấu:

- Tạ Hoàng! Tạ Hoàng! I love you.

- Bùi Thiết Quân! Bùi Thiết Quân!

- Trần Mạnh! Ôi! Em yêu anh!
Gạt đi vài trái tim bay nhầm chỗ Nhật Linh nói với Thái Vũ:

- Ôi trời! ba con khỉ đột đó thì có gì hay chứ, phần trình diễn chẳng có gì là đặc biệt hơn nữa trang phục thật giống như mấy con khỉ đột cột lá nhảy cha cha cha, thật là ngô không ra ngô khoai không ra khoai mà. Vậy mà cũng cổ vũ cho được mấy người này thật là…
Vẫn định dìm hàng thêm một lúc nữa nhưng Nhật Linh đã đánh hơi thấy mùi của nguy hiểm vậy nên ngay lập tức, cô ngẩng đầu lên. Ôi chao! Mấy cô nữ sinh không biết đã tỉnh cơn mộng mị từ khi nào mà đang nhìn cô như nhìn kẻ thù. Chắc chắn họ đã nghe những lời dìm hàng mấy tên kia của cô rồi. nhưng dù cho là như vậy đi chăng nữa thì cũng đừng nhìn cô với ánh mắt thù địch như vậy chứ. Làm như cô xúc phạm đến thần tượng trong lòng họ không bằng ấy( chứ còn cái gì nữa). thấy bực hết cả mình, cô chỉ muốn hét lên nhưng bản năng nghề nghiệp cho thấy đó là việc làm vô cùng mạo hiểm nên tiếng “ hét” cô phát ra không khác gì tiếng muỗi vo ve là mấy:

- Không phải vậy à?

- Vâng. Xin cám ơn phần trình diễn của các bạn. Ban tổ chức xin thông báo: phần thi buổi sáng đã kết thúc, phần thi buổi chiều sẽ bắt đầu vào lúc 13h30’. Danh sách các thí sinh lọt vào vòng trong đã được chúng tôi dán ở bản tin. Hẹn gặp lại các bạn vào 13h30’ chiều nay. Cảm ơn vì sự có mặt của các bạn.
Tiếng thông báo của ban tổ chức đã két thúc những ánh nhìn khó chịu về phía Nhật Linh. Quay sang tên bạn Nhật Linh nói nhỏ:

- Ra xem bảng thông báo rồi chúng ta cùng về thôi muộn rồi.

- ừ. Thái Vũ đáp lại bằng một giọng thờ ơ và cùng Nhật Linh đi xem bảng thông báo. Trong phần thi tài năng thì nhóm của Nhật Linh
- Thái Vũ xếp thứ hai còn nhóm của Tạ Hoàng thì xếp thứ nhất. việc này làm cho Nhật Linh không hề hài lòng chút nào. Ngoài nhóm của Nhật Linh và Tạ Hoàng thì còn có 1495 thí sinh khác được lọt vào vòng trong trong phần thi buổi sáng. Vào phần thi cuối cùng chiều nay sẽ chính thức chọn ra 1000 gương mặt tiêu biểu nhất để theo học học viện Tinh Tú.
Trưa hôm đó, sau khi nghỉ ngơi đầy đủ và chuẩn bị cho mình một thể trạng tốt nhất, Nhật Linh và Thái Vũ tự tin đi thi và trong suốt buổi thi họ không hề gặp một trở ngại nào. Buổi thi tuyển có thể nói là: thành công mĩ mãn. Cùng với 998 thí sinh khác, họ đã được chọn vào học tại học viện Tinh Tú.
Và…một cuộc sống đầy biến động của các bạn trẻ tại học viện Tinh Tú thật sự bắt đầu.

Chap 6.
Hôm nay là ngày đi học đầu tiên của Nhật Linh và Thái Vũ. Vừa bước xuống xe, Thái Vũ liền vươn vai che cái ngáp đến tận mang tai. Thấy vậy, Nhật Linh nói:

- Suốt ngày chỉ biết ngủ. đúng là cái đồ bị thịt. hừ ( hếch nặt lên đi thẳng).

- Ơ … ơ bà chờ tui đi với chớ ai lại đi trước như vậy? ( lon ton chạy theo).

- Đi với ông mất mặt lắm. suốt ngày chỉ ngủ, ngủ và… ngủ.( nhún vai bất lực).

- Nhưng…
Chưa nói hết câu cả Nhật Linh và Thái Vũ đã phải giật mình bởi hàng loạt tiếng thét và tiếng chạy của các bạn nữ sinh. Mặt đất như muốn nứt ra theo những bước chạy.

- Động đất à? Sóng thần đổ bộ vào Việt Nam à? ở đây xảy ra lốc xoáy à? Vừa nép người sau lưng Thái Vũ Nhật Linh vừa hỏi liên mồm mặt cắt không còn hột máu.( nói gì mà nhiều thế không biết).

- Không phải động đất sóng thần hay núi lửa gì cả mà còn hơn thế nữa.

- Thế… thế là gì chứ? Nhật Linh sợ đến mức suýt cắn cả vào lưỡi.

- Hi hi hi.

- Tai họa ập lên đầu mà còn cười được à? Rốt cuộc là cái gì ? thấy Thái Vũ cứ không chịu nói, Nhật Linh bắt đầu nổi nóng.

- Biết rồi, biết rồi là bọn đầu trâu mặt ngựa dáng khỉ đột của bà ấy.

- Hả?( ngây ngô). Không lẽ là nhóm của tên Tạ Hoàng?

- Đúng vậy.

- Thế mà tưởng gì ghê gớm lắm chứ. Bọn chúng thì có gì hay ho mà mấy bọn con gái kia lại phỉa chạy đến như xảy ra động đất đến nơi thế kia cơ chứ. Lại còn bu quanh bọn chúng như kiến bu đường nữa chứ. Thật là xấu hổ.( chẳng biết tự lúc nào đã thôi không núp sau lưng Thái Vũ nữa, chống tay chửi khí thế).
Sau khi tặng cho đám fan cuồng một rổ ác cảm Nhật Linh quay qua nói với Thái Vũ:

- Vào lớp thôi.

- ừ.

- ồ,ai đây? Chẳng phải là tiểu thư hột mít sao? Đang định đi đâu vậy? không phải thấy uy lực của tôi nên định bỏ trốn đó chứ? Cổng ra vào ở đằng kia kìa. Ha ha ha.

- Ha ha ha . sau tiếng cười của Tạ Hoàng, như được bắt nhịp sẵn, cả đám đông ồ lên cười.
Vừa đi được mấy bước đã nghe thấy giọng tên Tạ Hoàng đáng ghét cộng thêm với việc hắn dám lấy cô ra làm trò cười, Nhật Linh rất tức giận. vẫn không quay lại, cô nói:

- Anh có gì để tôi phải chú ý nào? Ngoại hình đẹp hay tích cách dễ thương? Những điều đó anh đều không có. Chú ý đến mấy tên khỉ đột các anh chỉ làm cho tôi bẩn mắt thôi.

- Cái gì? Bẩn mắt? cô có biết mình đang nói gì không hả?

- Dĩ nhiên… là biết. tôi nói anh và đám bạn khỉ đột của anh là một lũ khỉ đột hôi hám.

- Cô…
Quá tức giận Tạ Hoàng đưa tay lên định tát Nhật Linh. Mặc cho Tạ Hoàng sắp đánh mình nhưng Nhật Linh vẫn nhìn lại thách thức và khinh thường. bầu không khí căng thẳng một cách kì lạ, mấy fan nữ cuồng theo sát nhóm Tạ Hoàng bây giờ đã thôi la hét, mắt đăm dăm nhìn Nhật Linh như muốn ăn tươi nuốt sống tới nơi. Mấy học sinh nam đi học sớm thấy cảnh hay cũng đến xem. Chỗ của nhóm Nhật Linh và Tạ Hoàng đứng bây giờ đã là tâm điểm của cả trường. khi cánh tay của Tạ Hoàng hạ xuống và vươn thẳng tới mặt của Nhật Linh, mọi người xung quanh và kể cả Nhật Linh cũng nghĩ rằng Nhật Linh sẽ phải lĩnh một cái bạt tai thật đau.
Nhưng…
Đã có một cánh tay ngăn lại, cánh tay ấy nắm chắc cánh tay của Tạ Hoàng, không cho Tạ Hoàng đánh Nhật Linh. Qúa bất ngờ, Nhật Linh liền nhìn chủ nhân của cánh tay vừa rồi và nhận ra cánh tay ấy chính là của Thái Vũ. Cô thốt lên:

- Vũ…
Thấy có người ngăn cản mình, mắt Tạ Hoàng vằn đỏ tức giận, hắn quát lớn:

- Bỏ tay tao ra.

- Tao không bỏ. thái Vũ đáp lại giọng lạnh lùng.

- Có bỏ ra không?

- Không bỏ.

- Mày có biết tao là ai không mà dám đưa tay ra ngăn hả? Tạ Hoàng đang rất tức giận. hắn nói cứ như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện.

- Tao không cần biết mày là ai nhưng mày đánh bạn tao thì tao không thể không ngăn lại.

- Mày… đang định chửi lại thì có một bàn tay đặt lên vai Tạ Hoàng và nói nhỏ:

- Hoàng. Tha cho hai đứa đó đi, bà ấy sẽ không vui nếu cậu gây chuyện trong trường. một giọng nói bình thường nhưng lại mang một uy lực không tưởng.

- Mặc kệ tớ. tạ Hoàng quát lại. bà ta không có nghĩa lí gì với tớ cả. cùng lắm là lại giam lỏng chứ gì!


- Hoàng. Nghe lời tớ một lần đi. Chẳng lẽ cậu muốn mình bị rắc rối? chẳng phải cậu đã hứa với bà ấy là cậu sẽ là một học sinh ngoan sao? Bàn tay của Trần Mạnh nắm chặt hơn vai của Tạ Hoàng. Lúc này Nhật Linh mới chú ý đến người có tên Trần Mạnh. Anh ta có một làn da rám nắng trông rất khỏe mạnh, gương mặt thanh tú nhưng lại toát ra một vẻ lạnh lùng đáng sợ, dáng người khá cao, tóc được cắt tỉa tỉ mỉ và nhuộm màu hạt dẻ. có thể nói anh ta là mẫu người lí tưởng trong lòng bao cô gái tuy nhiên vì chung nhóm với tên Tạ Hoàng nên đối với Nhật Linh, Trần Mạnh cũng là một tên khỉ đột không hơn không kém.
Không biết là vì lời khuyên của Trần Mạnh hay là vì người được gọi là “ bà ấy” không hài lòng mà Tạ Hoàng đã nghe theo lời tên bạn. hất tay Thái Vũ ra hắn quay gót đi thẳng không quên gầm ghè với Nhật Linh:

- Đừng vội đắc ý, rồi cô sẽ biết đụng đến tôi sẽ phải lãnh hậu quả như thế nào.
Tạ Hoàng đi rồi, hai tên bạn của hắn cũng đi luôn. Đám fan nữ sau khi chứng kiến cảnh hai người cãi nhau cũng đã tản đi gần hết. mấy kẻ hiếu kì cũng lần lượt bỏ đi. Sân trường chỉ còn lác đác một vài người. vẫn còn bực mình về thái độ của Tạ Hoàng, Nhật Linh lầm bầm:

- Cái gì mà đụng đến tôi? Cái gì mà lãnh hậu quả? Anh tưởng tôi sợ anh chắc. tôi đang chờ xem anh làm gì được tôi đay này.

- Mình chỉ sợ lúc hắn làm gì thì bạn lại hối hận thôi. Hắn ta không hề đơn giản chút nào đâu. Đối đầu với hắn thì thật là ngu ngốc. nhưng mình thích sự ngu ngốc của bạn. hi hi.
Ngước nhìn con nhóc vừa nói chuyện với mình. Nhật Linh nhận thấy con nhỏ này thật sự rất xinh đẹp và cá tính. Khi nói chuyện với Nhật Linh thì tỏ ra rất thân thiết cứ như là bạn thân vậy, đã thế trên tay còn cầm cây kẹo mút trông đến là trẻ con.

- Tèn tèn tèn. Lí lịch trích chéo:

- Tên cúng cơm: Thái Kim Chi.

- Chiều cao: 1m65.

- Học lớp 10a1 học viện Tinh Tú là người đứng thứ 9 trong top 10 học sinh đứng đầu trong kì thi tuyển vừa rồi.

- Tính tình: nhí nha nhí nhố, nghịch ngợm. đang thích thầm một người nhưng người ấy lại không hề biết đến.

- tiếp tục

Thấy cái con nhóc lanh chanh kia bênh cho Tạ Hoàng thì Nhật Linh rất tức giận. vậy nên Nhật Linh sẵng giọng:

- Lại là fan cuồng của tên khỉ đột Tạ Hoàng sao? Hắn đi rồi đấy sao không đi theo luôn đi?( nhếch mép khinh thường) mình không rảnh để nói chuyện với bạn đâu. Cún! Chúng ta vào lớp thôi.
Nói xong Nhật Linh kéo Thái Vũ vào lớp lơ luôn một cô nàng đang lơ ngơ như bò đeo nơ vì ngạc nhiên. Nhưng cô nhóc đó cũng lấy lại vẻ hoạt bát một cách nhanh chóng. Vừa chạy theo Nhật Linh vừa hua hua cây kẹo mút, Kim Chi nói:

- Này! Bạn hiểu nhầm ý của mình rồi. thực ra mình chỉ muốn giúp bạn hiểu rõ hơn về Tạ Hoàng thôi mà. Mình chỉ có ý tốt thôi mà. Mình tuyệt đối không phải fan của Tạ Hoàng.

- Vậy sao? Bạn tốt bụng quá nhỉ? Mình nghĩ là mình không cần.( bực mình gắt lên rồi đi tiếp).

- Mình nghĩ là bạn nên biết vì hắn thực sự rất ghê gớm( coi như không có chuyện gì vẫn kiên trì thuyết phục).

- Thế theo bạn bây giờ mình phải làm sao? Chạy đến mà xin hắn tha thứ chắc? không bao giờ. Nhớ nhé, không bao giờ! Không bao giờ hiểu chưa? Bây giừ đừng có mà làm phiền mình nữa( hét lên dữ dằn như chằn tinh phun lửa, không đi nữa mà đứng lại nhìn chằm chằm vào con nhỏ đối diện).

- Bình tĩnh nào, mình đâu có thích thú gì hắn ta, mình chỉ muốn làm đồng minh của bạn thôi mà. Bạn không nỡ từ chối một đồng minh xinh đẹp và tài năng như mình chứ?( cười tươi như hoa, chớp mắt ngây thơ như một con mèo nhỏ)

- …

- Ôi bạn đẹp trai này, mình rất hâm mộ hành động hồi nãy của cậu nên hãy cho mình vào nhóm của bạn nhé! Nhé! Nhé! Đã chuyển qua tấn công Thái Vũ.

- Sao hai bạn im lặng vậy? không thích chơi với mình hả?( dáng điệu như sắp khóc tới nơi).

- Hay là mình chấp nhận đi heo mọi. tui thấy bạn ấy nãy giờ không có chút ác ý gì với mình cả. hơn nữa, các cụ ngày xưa có câu “ thêm một người bạn là bớt đi một kẻ thù mà” bạn ấy đã không ngại làm quen với tụi mình trước, nếu mình không đồng ý thì bạn ấy sẽ rất buồn đấy.

- Bạn ấy nói đúng á, bạn đồng ý đi nhé!

- Nhưng mà nãy giờ mình nói nặng lời với bạn như vậy, bạn không để bụng sao?( đã có chút mềm lòng, giọng nói pha chút hối lỗi).

- Không để bụng, không để bụng. kim Chi cười tươi xua tay rối rít.

- Vậy mình đồng ý. Mình tên là Nhật Linh còn đây là Thái Vũ.

- Wa. Tên hai bạn đẹp thật đấy. tên mình là Thái Kim Chi. Thái Vũ này, cậu đẹp trai thật đấy, nhất định chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau.( nhìn Thái Vũ với ánh mắt long lanh).

- ừm. (đỏ mặt)

- đi vào lớp thôi nào.( chạy lại ôm lấy tay của Nhật Linh và Thái Vũ). À mà hai bạn học lớp nào?

- Lớp 10a1 còn bạn?

- Wa. Mình cũng học lớp 10a1. chúng ta có duyên thật đấy. mà này sao cứ xưng mình với bạn hoài vậy? không thân thiết gì hết á. Bây giờ chúng ta sẽ gọi nhau là bà với tui cho thân mật nha.

- ừ. Đồng ý.

- À, Kim Chi này tui muốn hỏi tại sao bà lại muốn đối địch với nhóm của Tạ Hoàng trong khi lúc nãy bà nói nhóm của Tạ Hoàng rất ghê gớm?

- Bởi vì nhóm của Tạ Hoàng có ba người trong khi nhóm của bạn chỉ có hai người sẽ không công bằng. thế nên mình gia nhập vào nhóm bạn để bổ sung lực lượng cùng nhau tác chiến. hì hì.
Rầm. nhật Linh và Thái Vũ xỉu toàn tập.

- Âý ấy, mình chỉ đùa chút xíu thôi mà.

- Ây dà, làm mất cả hứng. Nhưng mình muốn biết thêm về nhóm của Tạ Hoàng, bạn có thể cho mình biết không? Các cụ đã có câu “ biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mà”.
“ không thể hai người bạn của mình biết hết sự thực về nhóm của Tạ Hoàng được. họ sẽ shock lắm”. Nghĩ vậy nên Kim Chi nói: ( truy cập http://GiaiTriVN.Sextgem.Com để xem nhiều truyện hơn )

- Nhóm của Tạ Hoàng được mệnh danh là tam ác quỷ đều là con của các gia đình có thế lực lớn trong xã hội. Họ nổi tiếng không chỉ bởi vì sinh ra trong một gia đình quyền thế và giàu có mà còn vì thành tích học tập vô cùng xuất sắc…

- Tưởng gì chứ Thái Vũ của tớ cũng thế. Vậy thì hắn chẳng có gì là đáng sợ cả.
“ không thật sự như vậy đâu Nhật Linh à.” Kim Chi tự nhủ.
Chap 7.
Ba người vừa đi vừa tám cuối cùng cũng đến được lớp 10a1. thấy giáo chưa vào lớp nhưng lớp học đã đến gần như là đông đủ. Nhật Linh, Thái Vũ và Kim Chi nhanh chóng tim chỗ ngồi. sau một hồi loay hoay tìm Đông, lục Tây, ngó Nam, trông Bắc thì ba người cũng tìm được chỗ ngồi ưng ý. Tưởng chừng tìm chỗ ngồi là một công việc đơn giản nhưng đối với nhóm của Nhật Linh thì nó không hề đơn giản tẹo nào. Vừa bước vào lớp, Thái Vũ đã làm các nữ sinh “ đứng hình” vì vẻ đẹp trai lãng tử của mình còn Nhật Linh và Kim Chi thì làm các bạn nam sịt máu mũi hàng loạt. gương mặt đê mê không còn tỉnh táo. Cũng đúng thôi, vốn dĩ sở hữu gương mặt đẹp như thiên thần, Nhật Linh và Thái Vũ không phải sửa soạn gì cầu kì cũng làm cho fan “ chết điêu chết đứng hàng loạt”. huống hồ chi ở đây lại có thêm Kim Chi mang một vẻ đẹp tươi tắn đáng yêu, có thêm họ là lớp học thêm phần sinh động, cỏ cây thêm màu sắc.( hì hì tác giả miêu tả hơi quá đà. Thông cảm nha) vậy nên mới xảy ra một cảnh tượng có một không hai tại lớp 10a1 đó là các bạn nam đứng một hàng, các bạn nữ đứng một hàng, gương mặt hạnh phúc ngắm nhìn nhóm của Nhật Linh chọn chỗ ngồi.
Mới yên vị chưa được hai phút thì thầy giáo bước vào. Qua gương mặt khá là đẹp… lão của thầy thì Nhật Linh có thể chắc chắn một điều là thầy rất khó tính bởi vì:
+ dấu cộng thứ nhất: trán hói. Trên đầu còn vài cọng tóc thế kia chắc chắn là do thức đêm thức hôm tìm cách đối phó với lũ học trò tiểu quỷ cực kì thông minh đang theo học trường này. Trán hói theo ý nghĩa thứ hai thì rất là oanh liệt. trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng có câu “ Tây tiến đoàn binh không mọc tóc, quân xanh màu lá dữ oai hùm”. Đó là ngày xưa khi các chiến sĩ ngày xưa chiến đấu ác liệt qua nên không mọc được tóc còn ngày nay có thầy chủ nhiệm gian nan chiến đấu với học sinh đến mức đầu không mọc nổi tóc. Thật tội cho thầy quá. Một tấm gương sáng chói trong sự nghiệp vì nền giáo dục của đất nước.(có gì sai sót mong thứ lỗi nhá, thực ra mình chưa học đến bài này, chỉ đọc qua thấy hay nên cho vào thôi)
+ Dấu cộng thứ hai: bên dưới cái trán hói bóng loáng là đôi mắt nghiêm nghị núp sau cặp “ đít chai” dày cộp. chắc phải 4 độ là ít. Chắc là chuyên rình mò bắt quả tang học sinh nên mới vậy.
+ Dấu cộng thứ ba: trên tay cầm chiếc thước bằng innox. Oái! Không lẽ dùng cái đó để đánh học sinh sao? Thật là đáng sợ quá. Đúng là ác quỷ hiện hình.
Từ ba dấu cộng trên có thể nhận diện ông thầy này là “ sát thủ hai fai đeo đít chai” nổi tiếng. không xong rồi! kiểu này thì đời Nhật Linh đi tong rồi. Ôi Nhật Linh nhớ quá những trò nghịch ngợm của mình, những trò nghịch ngợm ấy sẽ phải ra đi mãi mãi khi Nhật Linh học ở trường này sao? Thật là buồn quá. Tuy nhiên đây không phải lúc để mà đau thương sướt mướt, phải biến đau thương thành hành động. Vậy nên, Nhật Linh đã dừng hành động thương tiếc lại và ngồi lại ngay ngắn như một học sinh gương mẫu. Đúng lúc đó ông thầy lên tiếng:

- Chào tất cả các em. Tôi rất hân hạnh được chào đón các em, những học sinh…

- Thưa thầy cho chúng em vào lớp.
Đang diễn thuyết hăng say thì bị ngắt lời. Mặt “ sát thủ hai fai đeo đít chai” từ tươi rói chuyển sang tức giận. Sau khi tặng cho những kẻ đến muộn một cái nhìn không mấy thiện cảm mang thông điệp “ các cậu đã được vào sổ đen của tôi rồi đấy” thì sát thủ cất tiếng:

- Có biết mấy giờ rồi không? Các em trễ năm phút rồi đấy. ở một ngôi trường danh giá như thế này không nên tồn tại những phần tử không có ý thức trong học tập.

- Chỉ có năm phút thôi. Thầy làm gì mà dữ vậy. Tên cầm đầu lên tiếng.
Ngồi trong lớp Nhật Linh tò mò nhìn ra cửa xem đứa nào to gan lớn mật mà dám nói những lời đó với sát thủ thì đột nhiên, cô há hốc miệng ngạc nhiên bởi vì đứng ở cửa chính là tên Tạ Hoàng và hai tên bạn của hắn. mắt vẫn dính cứng vào nhóm tam ác quỷ, Nhật Linh lấy tay khều hai đứa bạn:

- Sao, sao hắn lại học lớp này nhỉ?
Mãi không thấy trả lời, Nhật Linh quay qua hai đứa bạn và ngạc nhiên hơn là chúng nó cũng đang đứng hình chẳng biết trời trăng mây sao gì cả. Giơ tay cốc cho mỗi đứa một cái đau điếng vào đầu, Nhật Linh nói khẽ:

- Lo mà nghĩ cách đi chứ, ngây ra mà nhìn vậy à?

- Thì bây giờ nghĩ đây. Bà làm gì mà đánh tui đau vậy!!!( vừa xoa xoa cục u trên đầu, Thái Vũ và Kim Chi đồng thanh nói)
Thế là tại một góc lớp có ba kẻ đang bàn mưu tính kế còn ở cửa lớp có ba kẻ đang vô cùng dửng dưng trước sự tức giận của “ sát thủ”.

- Cậu là ai mà dám nói như thế với tôi hả?

- Tạ Hoàng( mỉm cười đắc ý cứ như vừa tiết lộ cho cả thế giới một bí mật to lớn lắm).
(bạn đang đọc truyện tại kênh truyện chấm wap chấm ét hắt,chúc các bạn vui vẻ ^^)
- Tạ… Tạ Hoàng. Cậu là… là con của chủ…

- Đúng vậy.( nhếch mép khinh bỉ)

- Cậu… cậu…

- Vô lớp thôi.( quay sang hai đứa bạn nói)
Thế là nhóm “ tam ác quỷ” hiên ngang vào lớp để mặc thầy “ sát thủ” vẫn đang lặp lại điệp khúc “ cậu… cậu”. vừa bước vào lớp thì nhóm của Tạ Hoàng đã gây chấn động không nhỏ. Nguyên nhân cũng chỉ vì khuôn mặt quá hoàn mĩ của họ. Đầu tiên là các bạn nữ bị shock trước cái nháy mắt của Bùi Thiết Quân mà lăn quay ra… bất tỉnh nhân sự. Tiếp theo là nộ khí phẫn nộ của các bạn nam trong lớp. Tiếp theo đó là những tiếng xì xào nho nhỏ:

- Lạ Tạ Hoàng đấy. cậu ta cùng với Thái Vũ đứng vị trí đầu tiên trong cuộc thi tuyển sinh đấy.

- Xem ra hắn không hề bình thường.

- Này, nhìn hắn đẹp như vậy có khi nào hắn dùng sắc đẹp của mình quyến rũ ban giám khảo để được đứng đầu không nhỉ?

- Cũng có thể lắm.

- Có lý, có lý.

- Dù sao thì hắn cũng hống hách quá. ỷ là con ông này bà nọ mà nói với thầy giáo như vậy là không được.

- Tưởng giàu, tưởng con ông này bà nọ thì làm gì cũng được ư?
Chẳng mấy chốc thì lời xì xào đã lan khắp cả lớp. bằng một cái liếc mắt cực kì lạnh lùng có tác dụng như một làm gió lạnh lẽo, tức thì những tiếng xì xào im bặt. Bỗng nhiên Bùi Thiết Quân hét lên, giọng pha chút vui sướng:

- Á! Con nhỏ hột mít kìa Hoàng. Nó và tên bạn ngồi kia kìa. ủa, có con nhỏ nào ngồi cạnh nó nữa kìa, mình chưa gặp lần nào nhưng mà trông cũng xinh xắn đó chứ.
Sau tiếng thét của Bùi Thiết Quân, cả Tạ Hoàng và Bùi Thiết Quân đều đổ dồn ánh mắt về phía mà Bùi Thiết Quân chỉ. Đúng lúc đó Nhật Linh ngẩng mặt lên, hai ánh mắt chạm nhau nảy lửa. bỗng nhiên, Tạ Hoàng mỉm cười tinh quái và bước về phía Nhật Linh. Bước đến bàn bên cạnh Nhật Linh thì Tạ Hoàng dừng lại nhìn xuống chàng trai đang ngồi bên cạnh và nói:

- Bạn này, thật ngại quá, tự nhiên mình muốn ngồi chỗ này quá, bạn có thể nhường chỗ này cho mình được không?
Tên Tạ Hoàng thật là ghê gớm. miệng thì cười vậy mà lại nói giọng như ác quỷ. Cậu bạn kia tuy sợ xanh mặt nhưng vì sự nghiệp ngồi cạnh người đẹp nên vẫn ngoan cố chống trả mặc dù rất yếu ớt, nghe cứ như tiếng muỗi vo ve:

- Cậu… cậu có thể tìm chỗ khác được không? Chỗ này là mình … là mình đã ngồi trước mà.

- Không được. Tạ Hoàng nói chắc nịch và với tay túm lấy cổ áo người bạn tội nghiệp và quăng xuống đất không chút do dự.

- Ôi! Xin lỗi bạn nhé. Mình không hề cố ý( cười khả ố)

- Này! Tên đầu bò kia, quá đáng vừa thôi nhá. Người ta không cho mà trắng trơn cướp chỗ vậy là sao? Cậu có biết nghĩ cho cảm giác của người khác không thế? Quá bức xúc, Nhật Linh như một vị thần bảo vệ công lý đập bàn lên tiếng.
Cậu bạn bị cướp chỗ mặc dù đang ngồi dưới đất nhưng quá cảm động trước hành động “ nghĩa hiệp” của Nhật Linh nên nước mắt nước mũi tèm lem cất tiếng:

- Cảm ơn cậu. hic hic.

- Không cho à? Rõ ràng tôi nghe cậu ta nói là “ cậu cứ ngồi đi” cơ mà. Cô đừng có mà vu khống người trong sạch như tôi chứ. Tôi nói vậy có phải không bạn? cúi đầu xuống hỏi người bạn vừa bị mình xô lúc nãy hàm ý muốn nói “ mày mà không xác nhận thì từ nay đừng có mà tới đây học nữa”.

- Bạn hãy cho mọi người biết sự thật đi. Đừng sợ, công lý luôn thắng yêu tà mà. Nhật Linh nở một nụ cười thật tươi với cậu bạn, và tặng cho Tạ Hoàng một cái lườm cháy mặt. cậu bạn kia rất lo sợ, mồ hôi ròng ròng chảy xuống, một bên là ác quỷ một bên là thiên thần, cậu thật không biết chọn ai cả. cả hai người đều đang chằm chằm nhìn cậu, cả lớp đang đợi câu trả lời của cậu. thời gian trôi qua thật chậm chạm, một phút dài tựa một năm. Cuối cùng thì cậu bạn cũng có quyết định riêng của mình. Ngước khuôn mặt trắng bệch vì sợ của mình lên, cậu nói:

- Là do Tạ Hoàng, là… là do cậu đã cướp chỗ của mình khi mình chưa cho phép. Nói xong một câu nói mà cứ như dời được một quả núi đang đè nặng trên vai, cậu bạn quay qua mỉm cười với Nhật Linh sau đó… xỉu tại chỗ. Thế này mới biết câu “ yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu” luôn đúng với mọi thời đại. haiz.
Nhật Linh khi thấy cậu bạn kia xỉu thì cũng có chút lo lắng tuy nhiên cô vẫn ngẩng mặt lên nói với Tạ Hoàng giọng có chút đắc ý:

- Thế nào? Tên hách dịch này, cậu ấy đã xác nhận rồi đó, khi cậu ấy tỉnh lại thì mau xin lỗi và trả lại chỗ ngồi đi.

- Cô nói xong chưa? Trong giọng nói của Tạ Hoàng ẩn chứa một mối nguy hiểm khôn lường, hắn đang rất tức giận, bởi vì từ xưa đến nay, chưa có ai dám trái ý hắn cả.

- Xong… xong rồi. thấy nộ khí ngụt trời của Tạ Hoàng Nhật Linh chợt rùng mình.

- Vậy tôi ngồi đây thì cô có ý kiến gì không?

- Nhưng đây là chỗ của…

- Có ý kiến gì không?

- Không…không. Nhật Linh tỏ ra sợ hãi.
Nghe Nhật Linh nói vậy thì Tạ Hoàng chỉ cười nhạt rồi ngồi xuống. hai tên bạn của hắn cũng ngồi ở bên cạnh. Không khí trở nên im lìm đáng sợ. thế rồi Tạ Hoàng buông một câu chấm dứt sự im lặng đó:

- Tưởng cô giỏi giang thế nào nhưng cuối cùng cũng chỉ được như vậy mà thôi. Hừ.

- Cái gì? Anh tưởng anh giỏi lắm sao tên đầu bò kia? Nhật Linh quát lại ( t/g : haiz bệnh anh hùng tái phát)

- Đầu… đầu bò? Cô ăn gì mà láo thế hả?( mặt tím bầm giận dữ).

- Tôi nói anh đấy, làm gì được nào. Lêu lêu( hai tay chống nạnh le lưỡi) Hành động này làm hơn nửa lớp bất ngờ=>xỉu. bên cạnh, Thái Vũ và Kim Chi thầm nói “ bó tay”.

- Cô…cô. Hai mắt Tạ Hoàng long sòng sọc, đầu xịt khói trắng như tàu hỏa sắp rời ga làm cả lớp suýt ngạt thở vì khói. Trong khi đó, Nhật Linh đứng cười hả hê. Tưởng chừng cả lớp sắp nghẹt thở đến nơi vì lượng “ khói độc” mà Tạ Hoàng “ thải ra” thì sát thủ đã bừng tỉnh cơn mê, tay hua hua cái thước hét lên rõ to:

- Các em làm gì thế hả? đây là trường học chứ không phải cái chợ để mà các em to tiếng. các em…

- Câm miệng đi ông già. Liên quan đến ông à? Tạ Hoàng quát lại.

- Ông… ông già. Cậu… cậu đừng tưởng mình là con của chủ tịch thì ai cũng phải nhún nhường nhé. Phách lối vừa phải thôi. Hôm nay tôi phải cho cậu biết thế nào là lễ độ. Không những thế tôi còn thông báo cho mẹ cậu biết về hành động của cậu hôm nay nữa.

- Tôi mà phải sợ ông sao? Cứ nói thoải mái với bà ta đi cái đồ lẻo mép.

- Lẻo mép??? Ôi cái thằng đầu bò này, thật là hết thuốc chữa mà. Mày càng ngày càng láo. Này thì lẻo mép này.

Chap 8.
Đúng là phong cách của người Việt Nam. Miệng nói, tay làm. Sát thủ hai fai hai tay hai vốc phấn liên tục ném về phía Tạ Hoàng. Không hổ danh là sát thủ, mỗi cú ném chứa uy lực khôn lường, trúng phải thì chỉ có méo mặt. thế nhưng Tạ Hoàng cũng không kém. Khi thấy sát thủ ra tay, rất nhanh nhẹn Tạ Hoàng lấy một cuốn vở bên cạnh đỡ gọn những viên phấn của sát thủ. Sau một hồi tranh đấu quyết liệt, sát thủ miệng thở hổn hển, đầu toát đầy mồ hôi nhìn Tạ Hoàng đang cười đắc chí với ánh mắt kinh hoàng. Trên tay Tạ Hoàng là cuốn vở ghim chi chít phấn. ở học viện này, sát thủ nổi tiếng bởi chiêu ném phấn bách phát bách trúng. Từ khi làm giám thị đến giờ, chưa một ai có thể tránh được những viên phấn mà sát thủ đã phóng ra vậy nên sát thủ đã trở thành nỗi kinh hoàng của bao thế hệ học sinh. Vậy mà tên Tạ Hoàng này lại đỡ được, thật ê chề không thể tả. con mặt mũi đâu mà nhìn học sinh nữa chứ. Đang định vác bộ mặt thất vọng ra khỏi lớp thì Tạ Hoàng lên tiếng:

- Ấy chết. thầy ném em nãy giờ mà lại bỏ đi trong đau khổ thế à? Ít ra cũng nói được lời chào tạm biệt hay lời xin lỗi chứ nhỉ.

- Xin lỗi? vẫn chưa thoát khỏi trạng thá`i nửa tỉnh nửa mê sát thủ hỏi lại.

- Đúng vậy. à mà thôi khỏi đây coi như lời xin lỗi của thầy đối với em cũng được. Nói xong Tạ Hoàng lấy một viên phấn và ném về phái sát thủ.
Tiếng xé gió vang lên.
Và…
Cốp…
Rầm…
Viên phấn trúng ngay đầu “ sát thủ hai fai’. Quá bất ngờ sát thủ ngã quay đơ, mắt ngơ ngơ sùi bọt mép bất tỉnh. Các bạn trong lớp nãy giờ vẫn dõi theo hành động của Tạ Hoàng và sát thủ nhưng không dám ho he gì nhưng khi thấy sát thủ nay đã thất thủ, “ngọc thể bất an” thì đồng loạt chạy tới hỏi han:

- Thầy, thầy có sao không vậy thầy?

- Để em đưa thầy đi phòng y tế nhé?

- Không…không cần. tránh ra. Cuối cùng thì sát thủ cũng đứng dậy được. một tay chỉ mặt Tạ Hoàng một tay xoa xoa “ quả ổi” trên đầu gào lên:

- Thằng kia… thằng kia… huhu tao nhất định sẽ méc với mẹ mày. Tao sẽ không tha cho mày. Hu hu.
Thế là sát thủ nước mắt ngắn nước mắt dài ngúng nguẩy bỏ đi để lại phía sau một đống, à quên một dám học sinh mắt chữ o miệng chữ a và một kẻ đang cười thắng thế. Cười chán, Nhật Linh quay qua nói với Nhật Linh:

- Còn cô( lấy tay dí dí vào mặt) hãy cẩn thận đấy, nhất định tôi sẽ di cô như di con kiến dưới gót giày của tôi. Ha ha ha.

- Này thì di con kiến này. Cốp cốp cốp.

- Á… á… á( một tay ôm trán, một tay giơ sẵn nắm đấm) cô muốn chết không mà đụng vào thân thể vàng ngọc của tôi hả?( gào hết công suất).

- Vàng ngọc này, này thì vàng ngọc này. Cốp cốp. nhân lúc Tạ Hoàng không chú ý Nhật Linh tranh thủ tặng thêm cho Tạ Hoàng hai quả ổi to đùng.

- Lần này thì không thể tha cho cô nữa rồi. xem đây. Yaaa.

- Hoàng, thầy vào rồi kìa.

- Kệ thầy.

- Nhưng mà như thế không được đâu, hôm nay quậy vậy là được rồi.

- Tha cho cô lần này đấy. liệu hồn.

- Xí không thèm. Hứ lêu lêu.

- Cô…
Thế là hai tiết học đầu Nhật Linh không thèm nghe giảng mà ngồi vẽ chân dung Tạ Hoàng để… sau này có gì yểm bùa cho dễ. vốn dĩ muốn ngồi học cho đàng hoàng nhưng thấy con nhỏ “ hột mít” cứ nhìn mình hoài thì Tạ Hoàng đâm cáu.

- Này làm gì mà nhìn tôi hoài vậy? tôi biết tôi đẹp trai nhưng nhìn nhiều vậy cô không thấy mình trơ trẽn hay sao?

- Hơ hơ hơ anh tưởng anh đẹp trai lắm hay sao? Nhìn mặt như con cóc khô và bày đặt tự tin khoe cá tính. Xí.

- Thế mà có kẻ nhìn con cóc khô này từ nãy đến giờ đấy. hơ hơ.

- Chẳng qua tôi vẽ anh là để yểm… à là để là để.

- Để làm gì? Không lẽ để ngắm mỗi khi đi ngủ à? Ha ha ha.

- Để chưng trong nhà WC cho bõ ghét ha ha

- Cô dám lấy hình tôi để ở những nơi đó sao? Cô…
Đang nói dở thì chuông báo hết tiết vang lên. Nhanh như chớp, Nhật Linh kéo Kim Chi và Thái Vũ xuống căn
- tin không chờ Tạ Hoàng nói hết câu. cơn bão mang tên Nhật Linh đi qua đã để lại một hậu quả khôn lường. ngay tại trung tâm cơn bão 2s trước, sách vở tung bay không tìm thấy tung tích, con người thẫn thờ, bơ phờ như mất của. đâu đây vang lên giọng nói “ đến giờ ăn cơm rồi, đi ăn thôoiiiiiiiiiiiiiiiiii”. Không ai biết cơn bão bắt nguồn từ đâu và… đi về đâu.
Sau khi yên vị trong căn
- tinvới một đống hổ lốn các thứ bánh kẹo, sữa chua, sữa đậu nành…v…v. ba bạn trẻ của chúng ta say sưa bàn luận. nhật Linh vừa ăn oishi vừa nói:

- ÊN…ạ … oàng…ấy…à…ải…ơi…ắn…ột…ố …ới..ược.

- Cái gì vậy? bà làm ơn nuốt đi rồi nói lại xem nào. Cái dồ tham ăn.

- Tui nói là: tên Tạ Hoàng ấy là phải chơi hắn một vố thật độc mới được. hắn là hắn áo ắm( láo lắm).

- Ôi giời ơi, ăn cho xong rồi hẵng nói. Khi nào bà cũng nói tui là heo chứ tui thấy bà giống heo hơn á. Thái Vũ phàn nàn.

- Ui…ích..ế. áng…ay…ã..ăn…ược…ì…âu( tui thích thế. Sáng nay đã ăn được gì đâu)

- Bó tay. Sáng ra đã ăn hai tô phở, ba chén cơm, bốn quả trứng mà kêu là chưa ăn gì. Thôi mặc kệ bà đó, Kim Chi bà đã nghĩ được cách gì chưa?

- Hay là chúng ta vẽ bậy lên vở, bỏ dao lam vào cặp chúng?

- Không được. làm vậy quá nhẹ nhàng hơn nữa cách đó con nít quá. Chí ít cúng phải xé sách, vứt cặp, đốt xe, phá nhà chứ. Nhật Linh đã ăn xong gói oishi thứ hai, thản nhiên xé gói thứ ba và nói.

- Cô chỉ nghĩ được những trò trẻ con này thôi sao? Quá kém cỏi.
Quá ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Tạ Hoàng, Nhật Linh đang ăn cũng phải nghẹn, phải uống hết hai hộp sữa mới hết nghẹn. miệng chỉ lúng búng được mấy chữ:

- Sao anh lại ở đây? Định đánh lén tôi hả? đồ hèn hạ.

- Chứ không phải kẻ đang bày trò đánh lén là cô sao?

- Tôi… tôi

- Tôi sao? Sao nào? Nói cho tôi nghe đi.

- Này đủ chưa? Anh đi học là để gây chuyện với Nhật Linh hả? Kim Chi đập bàn hét lớn làm một nửa căn
- tin nhìn nhóm bạn với ánh mắt khó chịu.

- Không phải là cô ta gây với Tạ Hoàng trước sao? Cô là gì mà lớn tiếng ở đây? Nói thì phải nói cho đúng chứ. Bùi Thiết Quân thấy Kim Chi đập bàn thét lớn thì cũng thét lại.

- Anh…anh thì cũng là gì? Chỉ là tên tay sai của Tạ Hoàng mà thôi. Đồ tay sai thần kinh, bán bánh in, dẫm cái đinh, té xuống sình, cái bụng chình ình như cá chết sình, đứng kế hôi rình.

- Đồ con nhỏ miệng móm, mặt như con sâu róm, nhìn mà thấy gớm. tôi không chấp cái hạng người như cô. Hoàng, Mạnh lại mà xem này, có ba người mà họ mua nguyên một bàn thức ăn như thế này có phải là rất nhiều hay không? Có thể ăn hết từng này thì không phải là người bình thường mà là heo. Là heo tái thế haha. Ôi tớ sợ quá à, chúng ta đã gây sự với một bầy heo nguyên thủy đấy. ha ha ha.

- Ha ha ha. Tạ Hoàng cười cứ như ngày hội, Trần Mạnh thì vẫn giữ thái đọ lạnh lùng cố hữu. trong khi đó Nhật Linh và đám bạn tức đến bầm cả ruột gan. Vớ đại lấy cái bánh hamberger trên bàn, Nhật Linh nhắm thẳng mặt Tạ Hoàng mà ném kèm theo một câu xanh rờn:

- Này thì cười này, này thì heo nguyên thủy này, này thì cho chết luôn này.
Thấy Nhật Linh hành động, Kim Chi và Thái Vũ cũng vơ hết đồ ăn trên bàn và ném thẳng vào nhóm” tam ác quỷ”. Kết quả là nhóm Nhật Linh cười hả hê trong khi nhóm của Tạ Hoàng đứng hình toàn tập. đầu tiên là Tạ Hoàng, trên bộ tóc vuốt gel cầu kì lỉa chỉa dính đầy… trầm ruột gương mặt baby được điểm xuyết bởi đôi ba lát cà chua, vài cọng hành trông thật khác biệt. chưa hết, chưa hết, hai bên tai treo lủng lẳng hai quả dâu tây chín mọng. bên dưới là chiếc miệng hấp dẫn đang rộng mở để ngậm một quả ổi. Trần Mạnh và Bùi Thiết Quân cũng không kém, trên mái tóc hung đỏ đầy cá tính của Bùi Thiết Quân là nơi trú ngụ của một cái bánh kem trông rất ngon mắt. mặt thì tèm nhem với đủ thứ hổ lốn từ mù tạt cho đến… sốt cà chua. Tội nghiệp nhất thì phải kể đến Trần Mạnh. Cả buổi chưa kịp nói câu nào đã bị tấn công đến tối tăm mặt mũi. Không ai có thể nhận ra được hoàng tử lạnh lùng Trần Mạnh nữa bởi vì trông anh ta lúc này không khác gì thợ sửa xe dầu mỡ đầy mình. Haiz tóm lại chỉ có bốn từ để diến tả hoàn cảnh của nhóm “ tam ác quỷ lúc này đó là “ thảm không thể tả”.
Sau khi ngắm nhìn kiệt tác của mình nhóm Nhật Linh cười nghiêng ngả. như châm ngòi cho một vụ nổ, hơn một nửa căn
- tin phá ra cười ngặt nghẽo.

- Ha ha ha.

- Ha ha ha.

Những tiếng cười vang lên không ngớt cho đến khi một tiếng động vang lên.
Bộp.

- Á… một tiếng thét kinh thiên động địa vang lên. Chim chóc bay tán loạn, mái ngói căn
- tin lung lay, chén đĩa rơi loảng xoảng. mọi người giật mình quay lại nhìn chủ nhân của tiếng thét và… thật kinh ngạc, đó chính là Nhật Linh với khuôn mặt dính đầy bánh kem. ở hai bên, Thái Vũ và Kim Chi đang king ngạc đến mức há hốc miệng ra. Tiếp đó là một chuỗi cười của nhóm tam ác quỷ.

- Ha ha ha.

- Ha ha ha.
Đang cười rũ rượi, cười đến ngả nghiêng ngả ngửa thì một tiếng thét kinh thiên động địa thứ hai vang lên cùng hàng loạt những âm thanh khác làm nhóm tam ác quỷ phải ngừng cười ngay lập tức.

- Lần này thì các cậu tiêu thật rồi. xem đây. Ya…a..a..a..a.
Nhật Linh lấy hét sức ném tới tấp những đồ ăn nằm trong tầm với vào người Tạ Hoàng, Thái Vũ và Nhật Linh cũng nhiệt tình tham gia cuộc chơi. Không hề thua kém, Tạ Hoàng cùng hai người bạn của mình chạy khắp căn
- tin lấy đồ ăn và ném lại khí thế. Hai bên cười đùa rất vui vẻ. tưởng chừng cuộc hỗn chiến sẽ không bao giờ kết thúc nếu không có một sự việc bất ngờ xảy ra. Số là nhóm bạn đang chơi rất vui với nhau thì thầy giám thị đi qua, thân là thầy giám thị nên không thể làm ngơ với hành động này của học sinh. Thầy giám thị lên tiếng:

- Các em đang…
Bộp.
Một miếng bánh kem bị ném thẳng vào mặt thầy giám thị, không biết là vô tình hay cố ý mà việc này đã châm ngòi cho ngọn lửa giận giữ vô biên của thầy giám thị. Thầy giám thị hét lên:

- Dừng lại.
Thế là cuộc hỗn chiến kết thúc. Lướt khắp căn
- tin thầy giám thị cất giọng nghiêm nghị:

- Là ai? Là ai chủ mưu.
Sau lời nói của thầy giám thị, cả căn
- tin đồng loạt chỉ tay về phía nhóm của Nhật Linh và Tạ Hoàng. Nở nụ cười hài lòng, thầy giám thị nói:

- Các anh chị đi theo tôi.
Chap 9.
Thầm rủa mấy đứa bạn vô tình, Nhật Linh bực bội đi theo thầy giám thị. Những người còn lại tâm trạng cũng chẳng tốt hơn là mấy. trên đường đến phòng giám thị, Nhật Linh gầm ghè với Tạ Hoàng:

- Chỉ tại cậu mà bây giờ tôi phải lên phong giám thị đấy! ôi cái hạnh kiểm tháng này của tôi. Mẹ ơi, con xin lỗi.

- Đừng nói nhiều. không phải vì cô nói tôi trước sao?

- Tôi á? Tôi…

- Bị mời lên phòng giám thị mà còn gây gổ được à? Hai cái anh chị này!
Cốp! cốp!

- Á, đau. Thầy làm cái gì vậy? hành hung học sinh à?( Nhật Linh và Thái Vũ gào lên).

- Đồng lòng gớm nhỉ? Dám to tiếng với thầy giáo à?

- Đồng lòng cái gì? Cô/ cậu đừng có mà nói theo tôi.( lại đồng thanh). Còn thầy! cậu ta/ cô ta chẳng liên quan gì đến em/ tôi hết( cùng quay sang mặt thầy giàm thị gào hết công suất).

- Á à, hai cái cô cậu này láo. Rồi sẽ biết tay tôi. Tôi sẽ cho hai cô cậu biết hỗn láo với tôi sẽ chịu hậu quả như thế nào.
Thế là thấy giám thị giơ hai tay lên véo lấy tai của Nhật Linh và Tạ Hoàng lôi đi xềnh xệch. Bọn bạn của Nhật Linh và Tạ Hoàng lúc đầu còn muốn can ngăn thầy nhưng sau khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi thì sợ xanh mặt rồi cúi đàu đi thẳng. bây giờ chỉ còn lại tiếng kêu tuyệt vọng của Nhật Linh và Tạ Hoàng.

- Oái oái thầy ơi. Đau! Đau quá. Em là con gái mà thầy. hu hu( nước mắt ngắn nước mắt dài).

- Cái lão già này, có bỏ tay ra không? Đau quá. Gru gru.

- Đừng có mà la lối vô ích.

- Biết là có chống cự cũng không có kết quả nên Nhật Linh và Tạ Hoàng ngoan ngoãn đi tiếp trong im lặng.

Tại phòng giám thị…

- Mời các anh chị ngồi.
Sau một hồi la hét cật lực, Nhật Linh và Tạ Hoàng và nhóm bạn cũng lết được cái “thân tàn” xuống đến phòng giám thị. Riêng Nhật Linh và Tạ Hoàng là thê thảm hơn cả. Đưa tay lên xoa xoa vành tai đã tấy đỏ vì bị nắm chặt và kéo đi quá lâu, Nhật Linh và Tạ Hoàng ném cho thầy giám thị một cái nhìn đầy uất hận. Sau một lúc lặng im quan sát, thầy giám thị bắt đầu lên tiếng :

- Họ tên, lớp? yêu cầu trung thực khai báo!
Không hổ danh là thầy giám thị, bằng chất giọng the thé có một không hai của mình đã làm nhóm của Nhật Linh và Tạ Hoàng sợ đến đổ mồ hôi hột. Từng người, từng người trả lời một cách dè dặt:

- dạ em tên Hàn Thái Vũ.

- Dạ em là Hoàng Nhật Linh.

- Em là Trần Mạnh.

- Em là Bùi Thiết Quân.

- Em là Thái Kim Chi.

- Tạ Hoàng. Học lớp 10a1.

- 10a1? Chẳng phải là lớp đứng đầu của khối 10 trường ta sao? Tôi không nhầm thì các em đều là những học sinh ở trong top 10 những học sinh đỗ vào trường với số điểm cao nhất. làm sao các em có thể gây ra chuyện động trời này được? thử hỏi nếu tôi không phạt các em thật nặng thì trường này sẽ loạn như thế nào? Tạm thời hình phạt cho các em là dọn sạch sẽ căn
- tin và trực nhật trong vòng một tháng.
Mắt long sòng sọc, giọng rít lên từng hồi vị giám thị đáng kính quát. ở phía đối diện, học sinh co rúm lại sợ hãi. Thế nhưng Tạ Hoàng vẫn cố cãi cho bằng được:

- gì chứ? Bắt tôi dọn dẹp căn
- tin à? Đừng có mà mơ. Ông có biết tôi là ai không hả?

- là cậu ấm của tập đoàn MKB chứ gì? Có cần tôi nói cậu là cháu ai, chắt ai nữa không? Giám thị Tân thì cậu có thể bắt nạt được còn tôi thì không. Hơn nữa tôi đã gọi điện cho mẹ cậu nói về tình hình học tập của cậu ở trường. bà ấy cho phép xử lí mọi vi phạm của cậu theo hình phạt nghiêm khắc nhất. vậy nên cậu đừng có mà thể hiện mình là con ông cháu cha trước mặt tôi.
Không hề lép vế, “cha” giám thị quát sa sả vào mặt Tạ Hoàng làm cậu ta sợ đến tái mặt. vừa lau khuôn mặt ướt nhẹp vì thứ
- nước
- mà
- ai
- cũng
- biết
- là
- nước
- gì
- ấy Tạ Hoàng vừa lẩm bẩm:

- Bà già chết tiệt!

- Cậu vừa nói gì?

- Không có gì, phạt gì thì phạt lẹ đi tôi không có thời gian.

- Hừ! thái độ thế đấy. tạm thời các cô cậu phải lau dọn sạch sẽ căn
- tin và từ ngày mai phải đi sớm trực nhật trong vòng một tháng. À quên, cậu mau xin lỗi thầy Tân đi,thầy ấy vì cậu mà khóc nãy giờ đấy. thầy Tân hiền chứ phải tay tôi thì cậu nhừ đòn. Hừ.
Nói xong, thầy giám thị đi ra ngoài để lại Tạ Hoàng đừng chết trân tại chỗ và 5 đứa bạn đang ôm nhau sợ hãi. Chợt cuối phòng vang lên tiếng khóc nấc nhè nhẹ. 6 cái đầu liền quay sang chỗ phát ra âm thanh lạ thì thấy sát thủ hai phai đang ngồi khóc rấm rứt trông đến là tội nghiệp. chắc là đã khóc nhiều lắm vì mắt bây giờ đã sưng to như quả ổi. thấy vậy, Tạ Hoàng bước đến nói:

- Là đàn ông con trai mà lại ngồi khóc như thế này sao? Chuyện hồi nãy coi như tôi có lỗi, thầy cho tôi xin lỗi. vậy đã được chưa? (giọng hống hách,xin lỗi mà nói vậy đó)
Những tưởng chỉ xin lỗi vậy là xong ai ngờ sát thủ hai phai càng khóc to hơn làm Tạ Hoàng càng thêm bối rối.

- Đã xin lỗi rồi còn gì nữa!

- Oa… oa… oa cậu bắt nạt tôi xong… hức…hức…hức lại nói vậy…hức…hức…mà mong tôi tha thứ cho hả? hức…hức. quá bất ngờ, Tạ Hoàng chỉ ú ớ được câu;

- Tôi… tôi.

- Tôi với thầy gì? Ném tôi sưng cả đầu thế này mà xin lỗi suông là xong sao? Phải có đền bù chứ.(mắt gian gian).

- Đền… đền bù gì cơ?(tự nhiên nổi da gà).

- Thơm tôi một cái. (cười toe).

- Dạ…thầy nói gì ạ? Th..th..thơm á?
Tạ Hoàng vừa nói vừa bước lùi tới cửa, mấy tên còn lại cũng rón rén đi đến cửa trong sự sợ hãi.

- Tôi nói cậu, cậu, cậu, cậu(chỉ trỏ liên miên) mỗi người thơm tôi một cái để tạ lỗi.
Sau mỗi lần chỉ của “ sát thủ hai phai” lần lượt Tạ Hoàng, Trần Mạnh, Thái Vũ, Bùi Thiết Quân ngồi sụp xuống như bị điểm huyệt, Nhật Linh và Kim Chi mặt cắt không còn hột máu. Trong lúc các bạn trẻ của chúng đau khổ thì “ sát thủ hai phai” lại cười rất chi là man rợ:

- Nào! Đến đây các học trò thân yêu của ta. Ha ha ha (giang hai tay chờ đón).

- Không!!!
Cả bọn hét lên thất thanh và chạy một mạch từ phòng giám thị xuống căn
- tin mà không dám ngoảnh đầu lại. “ sát thủ hai phai” hoàn toàn bất ngờ trước hành động của nhóm tam ác quỷ và nhóm của Nhật Linh nên ngơ ngác mất vài giây. Sau khi lấy lại phong độ, “ sát thủ hai phai” liền đuổi theo miệng la oai oái:
( truy cập http://GiaiTriVN.Sextgem.Com để xem nhiều truyện hơn )
- Này, đứng lại. chạy đi đâu thế kia. Còn …
Vốn dĩ định đuổi theo đến cùng nhưng do chiều cao quá khiêm tốn cộng với việc “ chân dài tới rốn” nên “ sát thủ hai phai” không thể đuổi kịp nhóm học sinh nay đã khuất khỏi tầm nhìn mà chỉ kịp hét lên một tiếng nghe như gà giãy chết:

- Hãy đợi đấy. tôi sẽ…
Bịch. Vị giám thị chưa nói hết câu thì đã bất tỉnh nhân sự.
Về phía học sinh sau khi chạy bán sống bán chết xuống căn
- tin để tránh thầy giám thị thì đứa nào đứa nấy chống tay lên đầu gối nghỉ mệt. một lúc sau, Kim Chi lên tiếng:

- Thật là quá đáng mà! Ai lại bắt học sinh làm cái trò đó chứ! Đúng là cái đồ hai phai.

Trang : [1][2][3][4][5][6][7]Tiếp >

.Khí Phách Anh Hùng - Người Việt chơi game Việt
Game thuần Việt được đánh giá là game khủng năm 2012 và game đáng chơi năm 2013. Đồ họa ấn tượng, dễ nhìn, dễ chơi mang đậm phong cách người Việt.

game hay, tải game miễn phí, tải game free, game vui - GiaiTriVN.Sextgem.ComSiêu bài iWin 2.5.7
So tài với cộng đồng người chơi lớn nhất Việt Nam trong các trò chơi: tiến lên, phỏm (tá lả), caro, xì tố, cờ tướng... cùng các hoạt động trực tuyến: chat, mua nhà, tậu xe, kết bạn... Đặc biệt bạn sẽ được hưởng lợi khi giới thiệu cho bạn bè cùng chơi.


Bản Quyền Thuộc Về
GiaiTriVN.Sextgem.Com
( Gõ Từ Khóa Mà Bạn Muốn Xem Để Bắt Đầu Tìm Kiếm )

+ GiaiTriVN : 07/8/2012
+ Hits : 2
+ All Hits : 21
+ Ghi rõ nguồn khi bạn phát hành lại nội dung từ wapsite này ! cảm ơn
Truyện Sex Java, wap sex, sex asian, Truyện Sex Mp3, anh sex, Truyện Sex 2013, sex sướng, truyện teen, Truyen sex
- wap đọc truyện sexmiến phí Ntruyensex.Sextgem.Com
Bản Quyền Thuộc Về
NTruyensex.Sextgem.Com
( Gõ Từ Khóa Mà Bạn Muốn Xem Để Bắt Đầu Tìm Kiếm )

+ Ntruyensex : 24/5/2012
+ Hits : 303
+ All Hits : 20417
+ Ghi rõ nguồn khi bạn phát hành lại nội dung từ wapsite này ! cảm ơn
Truyện Sex Java, wap sex, sex asian, Truyện Sex Mp3, anh sex, Truyện Sex 2013, sex sướng, truyện teen, Truyen sex

Wap Truyen Sex


Tags: http://ntruyensex.sextgem.com/kenh-truyen/truyen-teen/nay-hot-mit-anh-yeu-em/2.html
SEO : Bạn đến từ :
Thống Kê Website
Đang online:1 Hôm nay:1 Tổng: 44
@ Liên Kết
Game java hay | wap tải game không kích hoạt | Tin Nhắn 8/3 | Top10Wap | Wap hack game | wap chat ket ban| xem phim online | xemphimsexhay |